Ngạn ngữ Pháp có câu: “Một cuộc ly hôn tốt còn hơn một cuộc hôn nhân xấu”. Bất kể lý do gì, khi mối quan hệ vợ chồng không còn hạnh phúc bạn cần nhận ra đã đến lúc nên dừng lại
Theo tự nhiên, trẻ được phát triển tốt nhất khi sống trong những gia đình có bố mẹ bên cạnh yêu thương, gần gũi với trẻ và hai vợ chồng trân quý nhau. Dù vậy không phải bố mẹ nào cũng có thể cho con một mái ấm trọn vẹn.
Không ít cặp vợ chồng đã ngừng nhu cầu kết nối mật thiết với nhau. Tuy nhiên thay vì ly hôn, nhiều người lựa chọn chịu đựng nhau trong cuộc hôn nhân nguội lạnh vì con cái hoặc vì lo sợ những thay đổi do ly hôn mang lại. Họ không muốn xáo trộn cuộc sống, việc học của con, khiến con phải chịu thiệt thòi, sống trong cảnh thiếu bố hoặc thiếu mẹ. Tuy nhiên trên thực tế đây chưa hẳn là quyết định tốt cho trẻ.
“Bao nhiêu năm nay, cứ có chuyện gì không vừa ý là bố cháu trút giận lên mẹ, chửi bới thậm tệ. Còn mẹ thì chỉ biết ngồi im lặng chịu trận và khóc. Anh em cháu thương mẹ nhưng chẳng thể làm gì được. Lắm lúc cháu chỉ biết chạy vào phòng đóng cửa lại để không nghe thấy gì hết. Nếu mọi người hỏi cháu có muốn bố mẹ ly hôn không thì cháu vẫn trả lời là: ‘Bố mẹ ly hôn có lẽ sẽ tốt hơn’…”, Mai Anh (14 tuổi, Hà Nội) buồn bã chia sẻ với chuyên gia tâm lý.
Bố của Mai Anh là người có quyền chức. Ông nổi tiếng độc đoán, gia trưởng và luôn kiểm soát mọi việc trong gia đình. “Bố yêu cầu nhà cửa phải luôn gọn gàng, sạch sẽ như lau như li và bữa tối cơm ngon canh ngọt luôn sẵng sàng trên bàn đúng giờ khi bố về nhà. Mặc dù mẹ cháu cũng đi làm, còn phải chăm sóc bà nội bị bệnh tiểu đường rất vất vả”.
Chị Duyên, mẹ Mai Anh làm giáo viên cấp hai, tính tình hiền lành, nhẫn nhịn chịu đựng là thế nhưng vẫn không sao làm vừa lòng ông chồng gia trưởng.
Có lần nhà có đám giỗ, một mình chị lo gần chục mâm cỗ. Đến khi dọn lên ăn thì các bà cô bên nhà chồng đánh tiếng chê bôi chị cuốn nem không khéo, món canh bóng chưa được chuẩn. Thế là trước mặt bao nhiêu người chị bị chồng gọi ra chửi mắng xối xả.
Uất ức chịu không nổi, Mai Anh òa khóc. Cô bé hét lên: “Bố thôi đi, đừng hành hạ mẹ khổ sở như thế”. Bố cô tức giận trợn mắt: “Hỗn láo! Mày biết gì mà nói!”.
Một buổi chiều, Mai Anh gọi mẹ ra đầu ngõ bảo mẹ hãy ly hôn đi, mẹ cô bé lắc đầu, nước mắt lưng tròng nói đợi khi nào hai anh em vào đại học rồi mẹ sẽ…tính.
Đến đây Mai Anh chỉ biết thở dài im lặng. Cô không gần gũi được với bố và giận mẹ nhu nhược chỉ biết chịu đựng. Anh trai Mai Anh vốn hiền lành, ít nói bỗng thay đổi đột ngột về tính tình. Chàng trai tỏ ra ương bướng, chống đối bố, nghiện game online và thường xuyên trốn học đi chơi game.
Cũng trong hoàn cảnh những đứa trẻ muốn bố mẹ ly hôn là Thạch Thảo (13 tuổi, TP. Hồ Chí Minh).
Với Thảo, cuộc hôn nhân của bố mẹ giống như một cơn ác mộng không hồi kết. Bố Thảo là một kiến trúc sư nổi tiếng, ngoại hình bảnh bao phong độ. Còn mẹ có cửa hàng kinh doanh thiết bị y tế. Cuộc sống gia đình nhìn bên ngoài đủ đầy hạnh phúc nhưng đúng là “trong chăn mới biết chăn có rận”. Mẹ Thảo bao phen phải ghen tuông khổ sở vì tính trăng hoa của chồng, cứ dẹp xong vụ này lại ra vụ khác. Thế nhưng họ lại không ly hôn.
Mối quan hệ vợ chồng luôn trong tình trạng như bị “hóc xương” nuốt vào không được, nhổ ra cũng không xong, thực sự tức nghẹn và điên tiết.
Có lần nửa đêm Thảo bắt gặp mẹ ngồi thẫn thờ ở ban công uống ruợu một mình. Trong lúc say mẹ khóc lóc, than thân trách phận kết tội bệnh ngoại tình của ba đã thành mãn tính nhưng lần này ba còn muốn công khai qua lại với người phụ nữ kia.
Thảo cảm thấy hoang mang. Cô thắc mắc không hiểu vì sao sau tất cả mẹ vẫn không ly hôn thì mẹ trả lời rằng, mẹ cố gắng giữ gia đình vì thương chị em Thảo còn nhỏ. Mẹ cũng không muốn chịu thua dâng chồng, dâng tài sản cho “con hồ ly tinh”.
Nghe mẹ nói vậy, Thảo lại càng thấy bế tắc hơn. Cô bé tự dằn vặt bản thân, cho rằng tại mình mà bố mẹ không thể ly hôn, phải chịu đựng nhau khổ sở như vậy. Từ đó Thảo thu mình lại, trở nên buồn bã, ít nói, học hành giảm sút. Lo lắng cho tình trạng của con gái, bố mẹ cô phải tìm gặp chuyên gia tâm lý nhờ tư vấn giúp đỡ cho con.
Chuyên gia tâm lý Hoàng Hải Vân (Hà Nội) – người đã tư vấn cho bé Mai Anh và Thạch Thảo chia sẻ với VietNamNet:
“Ly hôn là một nỗi sợ. Dường như chúng ta quá tập trung vào vấn đề bố mẹ ly hôn, trẻ sẽ bị tổn thương như thế nào. Chúng ta cố gắng bảo vệ trẻ khỏi những tổn thương bằng cách tiếp tục ở lại cuộc hôn nhân đã nguội lạnh. Nhưng không mấy ai đặt câu hỏi khi mối quan hệ của bố mẹ không tốt đẹp, trẻ ở giữa bị mắc kẹt thì sẽ gánh chịu tổn thương và ảnh hưởng như thế nào đến tâm lý và sự phát triển?
Bố mẹ ly hôn hay một cuộc hôn nhân độc hại, liệu cái nào tệ hơn đối với trẻ?
Ly hôn không ai dám nói là dễ dàng. Việc tạm hoãn quyết định này trong một thời gian nhất định là cần thiết giúp bố mẹ có sự chuẩn bị tốt nhất cho bản thân và đặc biệt là con trẻ. Nhưng nếu bạn muốn trì hoãn đến khi con trưởng thành hoặc vì con mà tiếp tục một cuộc hôn nhân không hạnh phúc thì tôi khuyên bạn là không nên.
Bởi vì việc hàng ngày phải chứng kiến bố mẹ ở cùng một nhà nhưng không vui vẻ thậm chí thù hằn, ghét bỏ nhau còn khiến con trẻ bị tổn thương nhiều hơn việc trực tiếp ly hôn.
Trẻ trong trường hợp này có khả năng bị các vấn đề về sức khoẻ và tâm lý như tự ti, rối loạn lo âu, thậm chí bị trầm cảm.
Bị trói buộc trong gánh nợ “vì con nên mẹ mới sống với bố ” hay định kiến xã hội ly hôn là xấu có thể gây ra những ảnh hưởng tiêu cực đến tính cách, tâm lý và sự phát triển sau này của trẻ. Nhiều trẻ sẽ lặp lại cuộc hôn nhân thất bại của bố mẹ và tệ hơn là chỉ biết chịu đựng thay vì tìm kiếm giải pháp cho vấn đề.
Ngạn ngữ Pháp có câu: “Một cuộc ly hôn tốt còn hơn một cuộc hôn nhân xấu”. Bất kể lý do gì, khi mối quan hệ vợ chồng không còn hạnh phúc bạn cần nhận ra đã đến lúc nên dừng lại. Quan trọng hơn hết là cho con bạn một cuộc sống bình yên”.